Em có tìm đâu sao anh lại trốn
Muôn vạn mặt người chẳng có nụ cười anh
Đời ảo mênh mông, tình người chợt mong manh
Như tin nhắn vụt sáng lên rồi nhẹ nhàng tan biến
Ẩn giữa những cái tên lập lòe như ánh nến
Anh nấp mình sau chiếc áo choàng đêm
Nhắm mắt lạnh lùng để không chạm ánh mắt em
Anh vô hình hay tình ta vô thức
Nếu một mai đột nhiên em biến mất
Trên khung cuẳ sổ dài chẳng còn nữa tên em
Khuôn mặt nhỏ nhoi chẳng còn mầu nắng dịu êm
Anh có nhớ hay sẽ nhấn nút quên từng ngày nhớ
© Anh Đào 2006
No comments:
Post a Comment