Wednesday, July 1, 2009

vu vơ

mười chín tuổi tôi đi chưa đủ lớn để hiểu nỗi chia ly không còn nhỏ để mong về với mẹ tháng ngày trôi qua nhẹ như hơi thở tôi quên tháng quên ngày tung phút giây cho bay đi cùng gió cuộc đời nghe dài quá khi ta chưa hai mươi
Ngưòi đàn bà trong tôi bước tới tuổi ba mươi run rẩy nhận ra hình như ngày rất ngắn ngậm nắng trên môi để giữ những gì đang dần trôi qua
thật chặt
những nếp nhăn đầu tiên rọi bóng cuối chiều không còn chờ đợi một tình yêu tôi mơ về những điều bình thường hơn vài nụ hôn vụng dại một mái nhà chiếc xe và tiếng trẻ thơ mong mẹ người đàn ông như bức tranh quý treo tường
Tôi chợt hiểu chia ly và mong về với mẹ người đàn bà mãi đong đưa trong một phút ngây thơ ta chợt hiểu cuộc đời

No comments: